Tiểu sử Lữ Bố

Lữ Bố, tự Phụng Tiên, danh tướng cuối thời Đông Hán, hiệu Phi Tướng. Lữ Bố vốn là bộ tướng Đinh Nguyên, bị Đổng Trác sai khiến sát hại Đinh Nguyên, sau lại bị Vương Doãn xui giục sát hại Đổng Trác. Năm 194, Lữ Bố nhân lúc Tào Tháo không ở Duyện Châu đánh chiếm Bộc Dương, huyết chiến với Tào Tháo trong 2 năm cuối cùng binh bại phải nương nhờ Lưu Bị. Năm 198, Tào Tháo xuất binh chinh phạt Lữ Bố, dùng kế thủy công nhấn chìm Hạ Phì, Lữ Bố thua nặng. Năm 199, Lữ Bố cả đời phản bội kẻ khác cuối cùng cũng nhận trái đắng khi bị thuộc hạ mưu phản, kết quả bị Tào Tháo hành quyết. Lữ Bố nổi tiếng anh dũng, xưng hiệu Phi Tướng. Vì ảnh hưởng của Tam Quốc Diễn Nghĩa thường được gọi là Đệ Nhất Mãnh Tướng Tam Quốc.